Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
Tác giả:Nhan Nhược Khuynh Thành
Dịch giả:DĐ Lê Quý Đôn
Phân loại:Xuyên Không
last update time:11/06/2019
Có một sự thật trong truyện Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi chính là Phượng Thiển mất trí nhớ, bởi vì chắn đao cho hoàng đế mà mất trí nhớ! Nghe nói trước khi mất trí nhớ nàng là tĩnh nữ truyền người người gặp người khinh, nơm nớp lo sợ, vì sao sau khi tỉnh lại mọi thứ đều thay đổi? Ngự thư phòng, thị vệ tới báo: “Hoàng Thượng, nương nương đang đánh bạc trong nội vụ phủ.” “Kệ nàng đi.” “Hoàng Thượng, nương nương nướng cá Vân Quý phi yêu nhất ăn.” “Mặc nàng đi.” “Hoàng Thượng, nương nương nói hậu cung này có Hi phi thì không nàng, cho nên tính toán rời cung ra ngoài!” Hoàng bào bay lên, chỉ chừa một câu: “Ném Hi phi ra cung!” Liếc mắt một cái thấy khuynh thành, hai thấy khuynh tâm, ba đã không thể kềm chế. “Thiển Thiển, từ trong ra ngoài của nàng đều là của trẫm, nếu ai dám mơ ước nửa phần, trẫm liền……” “Tên bạo quân ngươi, sao không thấy từ trong ra ngoài của ngươi đều là của một mình ta!” Đồ không lương tâm, đế giận vì hồng nhan, lục cung giải tán, vẫn chưa tính từ trong ra ngoài đều là của một mình nàng sao?
Xem
Mục lục:
Chương 1: Chương 1Chương 2: Chương 2Chương 3: Chương 3Chương 4: Chương 4Chương 5: Chương 5Chương 6: Chương 6Chương 7: Chương 7Chương 8: Chương 8Chương 9: Chương 9Chương 10: Chương 10Chương 11: Chương 11Chương 12: Chương 12Chương 13: Chương 13Chương 14: Chương 14Chương 15: Chương 15Chương 16: Chương 16Chương 17: Chương 17Chương 18: Chương 18Chương 19: Chương 19Chương 20: Chương 20Chương 21: Chương 21Chương 22: Chương 22Chương 23: Chương 23Chương 24: Chương 24Chương 25: Chương 25Chương 26: Chương 26Chương 27: Chương 27Chương 28: Chương 28Chương 29: Chương 29Chương 30: Chương 30Chương 31: Chương 31Chương 32: Chương 32Chương 33: Chương 33Chương 34: Chương 34Chương 35: Chương 35Chương 36: Chương 36Chương 37: Chương 37Chương 38: Chương 38Chương 39: Chương 39Chương 40: Chương 40Chương 41: Chương 41Chương 42: Chương 42Chương 43: Chương 43Chương 44: Chương 44Chương 45: Chương 45Chương 46: Chương 46Chương 47: Chương 47Chương 48: Chương 48Chương 49: Chương 49Chương 50: Chương 50Chương 51: Chương 51Chương 52: Chương 52Chương 53: Chương 53Chương 54: Chương 54Chương 55: Chương 55Chương 56: Chương 56Chương 57: Chương 57Chương 58: Chương 58Chương 59: Chương 59Chương 60: Chương 60Chương 61: Chương 61Chương 62: Chương 62Chương 63: Chương 63Chương 64: Chương 64Chương 65: Chương 65Chương 66: Chương 66Chương 67: Chương 67Chương 68: Nhưng Hiện Tại Thiển Thiển Nói Trẫm Như Vậy.Chương 69: Nhìn Cô Nãi Nãi Hôn Chết Ngươi!Chương 70: Chương 70Chương 71: Chương 71Chương 72: Chương 73Chương 73: Chương 73Chương 74: Chương 74Chương 75: Chỉ Cần Nàng Tốt Là Đủ RồiChương 76: Câu Dẫn Nàng Sao?Chương 77: Ta Không Cam Tâm.Chương 78: Lừa Gạt Người Mua.Chương 79: Chương 79Chương 80: Chương 80Chương 81: Chương 81Chương 82: Hồi CungChương 83: Chương 83Chương 84: Chương 84Chương 85: Trong Mắt Hoàng Thượng Cũng Chỉ Có Một Mình Phượng Tiệp Dư.Chương 86: Nàng Xứng Đáng Ngã Chết!Chương 87: Chương 87Chương 88: Chương 88Chương 89: Không Cố Kỵ Chút Nào!Chương 90: Không Chút Nào Che Dấu Sủng Ái Nàng.Chương 91: Rốt Cuộc Ta Đã Làm Gì Có Lỗi Với NgươiChương 92: Trẫm Liền Không Khách KhíChương 93: Mỗi Tháng Đều Có Vài Ngày Như Vậy.Chương 94Chương 95: Người Không Thể Chỉ Nhìn Tướng Mạo.Chương 96: Ngươi Tự Đưa Lên CửaChương 97: Chiếm Được Một Chút, Sẽ Càng Muốn Nhiều Hơn.Chương 98Chương 99: Không Muốn Nhịn Đau, Không Thể Bỏ Những Thứ Yêu Thích.Chương 100Chương 101: Ta Sẽ Cho Ngươi Tất Cả.Chương 102: Lục Cung Vô Phi, Một Đời Một NgườiChương 103: Cho Dù Nàng Muốn Đi Với Ngươi, Cũng Không Đi ĐượcChương 104: Ta Sẽ Chờ NgươiChương 105: Sủng Thế Nào?!Chương 106: Nàng Cũng Không TinChương 107: Nàng Không Sợ Hắn Xử Theo Công Bằng Sao?Chương 108Chương 109: Thiển Thiển Thẹn Quá Thành Giận Đúng Không?Chương 110: Nếu Đã Đến Đây, Liền Không Cho Phép Đi.Chương 111: Việc Này Có Gì Để Công Đạo?Chương 112: Cũng Không Sợ Đầu Óc Nàng Ngốc Không Nghe Hiểu Sao?Chương 113: Là Hoàng Thượng Để Nô Tì Ở Nơi Đó.Chương 114: Dưới Ban Ngày Liền Dám Yêu Thương Nhung Nhớ Trẫm.Chương 115: Để Trẫm Giải QuyếtChương 116: Bảo Bối NhấtChương 117: Người Này Tuyệt Không Đơn GiảnChương 118: Sao Lại Chơi Kiểu Như Vậy?!Chương 119: Bát Giới Chuyển ThếChương 120: Mị DượcChương 121: Chưa Từng Có AiChương 122: Ngươi Thử XemChương 123: Quân Mặc Ảnh, Ta Thật Là Khó ChịuChương 124: Lúc Ấy Thiển Thiển Không Nói Như VậyChương 125: Không Có Cái Gì, Chỉ Là Tin Tưởng HắnChương 126: Đều Mệt Thành Như VậyChương 127: Hoàng Thượng Đối Với Nương Nương Thật Tốt!Chương 128: Chỉ Sợ Hi Phi Khó Thoát Khỏi Kiếp Nạn NàyChương 129: Tiền Mất Tật MangChương 130: Ngài Giết Nô Tì ĐiChương 131: Đương Nhiên Là Có Quan Hệ!Chương 132: Không Có Chỉ LàChương 133: Khi Nào Thì Trẫm Nói Không Phụ Trách?Chương 134: Cho Tới Bây Giờ Cũng Không Để Ý Qua.Chương 135: Đế Vương Là Tính Ở Dài Trong Cung Phượng Ương?Chương 136: Đừng Nghĩ Bỏ Rơi Ta!Chương 137: Cũng Nên Bẩm Báo Chuyện NàyChương 138: Đã Đặc Biệt Đến Nước NàyChương 139: Cho Nên Mới Muốn Thừa Dịp Này Trở Mặt Với Nàng.Chương 140: Ta Lại Không Bệnh, Triệu Thái Y Làm Gì?Chương 141: Nếu Đây Là Thiển Thiển Hy Vọng ...Chương 142: Ngươi Hoài Nghi Thiển Phi?Chương 143: Các Ngươi Liền Cho Trẫm Đáp Án Như Vậy?Chương 144: Kỳ Thật Nàng Rất Muốn Hỏi Một CâuChương 145: Trẫm Cũng Không Nói Như VậyChương 146: Thân Bất Do KỷChương 147: Nói Dối Cũng Không Phải Là Thói Quen TốtChương 148: Ca Ca Là Ai?Chương 149: Ai Cần Ngươi Cứu?Chương 150: Hắn Sẽ Không Bởi Vì Cảm Kích Mà Đối Với Ai Như VậyChương 151: Về Sau Đừng Làm Loại Chuyện Không Có Ý Nghĩa Này NữaChương 152: Trẫm Ở Chỗ Này Với NàngChương 153: Nếu Có Thể Nghe Được Trẫm Nói ChuyệnChương 154: Trẫm Chờ Nàng Cùng ĂnChương 155: Ngươi Nhẫn Tâm Từ Chối Ta Sao?Chương 156: Sắc Đẹp Thay CơmChương 157: Không Thấy Bản Cung Đang Phiền À!Chương 158: Hai Phần Tế Bào Lãng Mạn Như VậyChương 159: Sinh Đứa Nhỏ Cho TrẫmChương 160: Ta Phát Hiện Ngươi Càng Ngày Càng Đáng Yêu Làm Sao Bây Giờ?Chương 161: Chính Là Muốn Tìm Cái CớChương 162: Khiêu Khích Hoàng Hậu?Chương 163: Người Bên GốiChương 164: Rất Không Có Suy NghĩChương 165: Phu Xướng Phụ TùyChương 166: Nam Nhân Này Thật Không Nể TìnhChương 167: Đầu Óc Ngu Ngốc Này Của NàngChương 168: Nữ Nhân Đáng Chết Này...Chương 169: Phần Vinh Sủng NàyChương 170: Của Ngươi Đều Là Của TaChương 171: Sau Này Vẫn Là NàngChương 172: Làm Sao Không Tiện?Chương 173: Vậy Là Trẫm Hiểu Lầm Sao?Chương 174: Không Cần Dễ Dàng Tin Tưởng Bất Luận Kẻ NàoChương 175: Sao Ngươi Chỉ Biết Là Hoàng Thượng Không Muốn Nhìn Thấy Ngươi?Chương 176: Hắn Nhất Định Sẽ Trở Lại Bên Cạnh NgươiChương 177: Nếu Quả Thực Bận Rộn Như ThếChương 178: Nhân Vật Chính Đều Là Một NgườiChương 179: Không Phải Chỉ Có Phượng Thiển Sao?Chương 180: Bất Cứ Giá Nào!Chương 181: Mẹ Nó, Thói Quen Thật Là Đáng Sợ!Chương 182: Đều Là Vì Bảo Vệ Phượng ThiểnChương 183: Ý Hoan TánChương 184: Sao Nàng... Nghẹn Khuất Như Vậy?!Chương 185: Cái Gì Gọi Là Không Cần Miễn Cưỡng?Chương 186: Người Dọa Người, Hù Chết NgườiChương 187: Là Đầu Óc Nô Tì Không TốtChương 188: Chỉ Là Nàng Lười NóiChương 189: Ngươi Thích Là Tốt RồiChương 190: May Mắn Nàng Không BuôngChương 191: Sao Hoàng Thượng Tiến Vào Không Truyền Một Tiếng?Chương 192: Mọi Việc Không Phải Như Nàng NghĩChương 193: Lông Mi Của Nàng Run Thành Như VậyChương 194: Không Chỉ Là Nàng, Nữ Nhân Khác Cũng Không…Chương 195: Chủ Tử Thật Sự Làm Lành Với Hoàng Thượng Rồi Sao?!Chương 196: Sợ Ta Vạch Trần Ngươi Sao?Chương 197: Chúng Ta Liền Không Có Gì Để NóiChương 198: Sinh Thần Của Nương Nương Sắp ĐếnChương 199: Quả Nhiên Là Sai Sử Đế Vương Đến Nghiện Sao!Chương 200: Đâu Đâu Chỉ Là Đối Đãi Khác Nhau?Chương 201: Có Thể Trách Ta Sao?Chương 202: Còn Muốn Sẽ Chảy Máu Mũi.Chương 203: Quân Mặc Ảnh, Ngươi Là Khốn Khiếp!Chương 204: Do Ta Định Đoạt, Thế Này Mới Công BằngChương 205: Trẫm Sẽ Không Bỏ Qua Cho NàngChương 206: Sao Phải Hỏi Ra Làm Gì?Chương 207: Chẳng Lẽ Là Nàng Rất Lưu Manh, Muốn Nhiều Lắm Sao?Chương 208: Chim Ngốc Này Có Thể Nghe Hiểu Nàng Nói Chuyện?Chương 209: Tuyệt Đối Không Thể Nói!Chương 210: Đúng Là Thiển Phi Nương NươngChương 211: Nếu Còn Dám Có Ý Đồ Với NàngChương 212: Chỗ Bất ThườngChương 213: Thà Rằng Giết Sai, Tuyệt Không Buông ThaChương 214: Hiện Tại Biết Lấy Lòng Nàng Sao?Chương 215: Nàng Đừng Phá HưChương 216: Cọp Mẹ Ăn Phải Thuốc NổChương 217: Đâm Thẳng Vào Tâm Tư Của NgươiChương 218: Cho Nên Trẫm Quyết Định, Đêm Nay...Chương 219: Có Đế Vương Quản, Sợ Cái Gì Đâu?Chương 220: Bị Nàng Làm Cho Suýt Tức ChếtChương 221: Rõ Ràng Chính Là Ỷ Sủng Mà KiêuChương 222: Bắn Chết Chim Đầu ĐànChương 223: Châm Ngòi Ly Gián?Chương 224: Hóa Ra Không Phải Một Mình TaChương 225: Ngươi Đừng Ngậm Máu Phun Người!Chương 226: Lúc Này Trực Tiếp Chơi Trò Bắt Cóc?Chương 227: Có Lẽ Mục Đích Chân Chính Của Bọn Họ Không Phải Bắt Cóc?Chương 228: Tình Cảm Chân Thành Phương PhỉChương 229: Cũng Không Biết Đời Trước Tích Đức GìChương 230: Là Quân Mặc Ảnh Sao?Chương 231: Nô Tài Cung Phượng Ương Này Đều Là Mắt Trắng Sao?Chương 232: Bạo Quân Vĩ ĐạiChương 233: Liên Tịch, Ngươi Thật To Gan!Chương 234: So Với Một Người Chết, Nàng Muốn Tranh Như Thế Nào?Chương 235: Hẳn Là Hắn Cũng Không Muốn Cho Nàng Biết Chuyện NàyChương 236: Đang Tìm Cái Gì Vậy?Chương 237: Không Ai BiếtChương 238: Hoàng Thượng... Hắn Sẽ Tin Tưởng Phượng Thiển Sao?Chương 239: Trả Giá Rất CaoChương 240: Bà Không Thể Nhẫn!Chương 241: Mẫu Hậu Đừng Có Ý Đồ Với Nàng Nữa!Chương 242: Nàng Rất Coi Trọng Chính MìnhChương 243: Ta Không Điếc, Sao Lại Không Biết?Chương 244: Có Ngươi Ở ĐâyChương 245: Bách Bàn Hồng Tử Đấu Phương PhiChương 246: Chỉ Có Thể Trách Nàng Rất Câu Người.Chương 247: Tiểu Thất...Chương 248: Phiền Ngươi Tránh Ra, Được Không?Chương 249: Bằng Không Tự Gánh Lấy Hậu Quả!Chương 250: Vì Phòng Ngừa Ngày Nào Đó Ngài Ăn Dấm Chua Của TaChương 251: Ngươi Thật Nhẫn Tâm...Chương 252: Nam Nhân Keo KiệtChương 253: Không Nghe Rõ Sao?Chương 254: Chỉ Có Thiển Thiển Tài Năng Như Vậy Mới Miễn Cưỡng Đập Vào MắtChương 255: Đến Cuối Cùng Là Nguyên Nhân Gì?Chương 256: Tuy Rằng Nàng Biết, Hắn Cũng Không Muốn Nàng Làm GìChương 257: Nhân Cơ Hội Ăn Đậu Hủ Nữ Nhân Của Hắn Tính Là Cái Gì?Chương 258: Nàng Còn Thiếu Ta Một Đáp ÁnChương 259: Vào Lúc Đó, Ta Chỉ Có Hắn.Chương 260: Có Chuyện Gì Cũng Không Thể Nóng Lòng Nhất ThờiChương 261: Đây Là Khác Nhau, Thấy Được Không?Chương 262: Còn Muốn Nói Dối?Chương 263: Phát RồChương 264: Đầy Tớ Hung Dữ Khi Dễ ChủChương 265: Làm Sao Ngươi Hư Như Vậy?Chương 266: Dù Sao Cũng Là Người Trong Nhà.Chương 267: Có Lẽ Không Phải Là Không Có Nguyên NhânChương 268: Hắn Là Bị Đoạt, Bị Buộc CướiChương 269: Ngươi Hung Dữ Làm Cho Ta Càng Không Có Khẩu VịChương 270: Bóp Méo Sự ThậtChương 271: Tuổi Xuân XanhChương 272: Thiển Phi Thực Sự Quá Phận!Chương 273: Một Bước Cũng Không NhườngCHƯƠNG 274: CHO NÊN NGƯƠI TÁT TA MỘT CÁI......CHƯƠNG 275: NHÌN KỸ, LẦN SAU NGHE LỜI CHÚTCHƯƠNG 276: CẢM GIÁC CÓ NGƯỜI GIÚP NÀNG HẢ GIẬN CŨNG KHÔNG TỆCHƯƠNG 277: HOA PHI NƯƠNG NƯƠNG, NGƯƠI KHÔNG TẠ ƠN SAO?CHƯƠNG 278: KHÔNG PHẢI BÌNH THƯỜNG RẤT HUNG DỮ SAO?CHƯƠNG 279: NẾU KHÔNG KHUÔN MẶT BỊ HỦYCHƯƠNG 280: ĐỂ KHINH PHI ĐI VÀOCHƯƠNG 281: LÀ NGUYÊN NHÂN GÌ ĐỂ NGƯƠI BỎ LẠI MÌNH TACHƯƠNG 282: TẠI SAO PHẢI CHỜ TỚI BÂY GIỜ MỚI NÓI?CHƯƠNG 283: NGƯƠI THẬT KHÔNG TRÊU CHỌC TA CHỨ?CHƯƠNG 284: NẾU LÀ KHỔ SỞ, CÓ THỂ KHÔNG CƯỜICHƯƠNG 285: KHÔNG THỂ KHÔNG NÓI, MỘT CHIÊU NÀY THẬT LÀ ÁC ĐỘCCHƯƠNG 286: TỘI CHỨNG TƯ THÔNG VỚI ĐỊCH PHẢN QUỐCCHƯƠNG 287: NGƯƠI THẬT COI BỔN CUNG LÀ TÙ PHẠM CỦA NGƯƠI SAO?CHƯƠNG 288: CÒN PHẢI TRẢI QUA ĐỒNG Ý CỦA NGƯƠI HAY SAO?CHƯƠNG 289: NGƯỜI TRÁI LỆNH, GIẾT KHÔNG THA!CHƯƠNG 290: TA CHƯA TỪNG LÀMCHƯƠNG 291: NÓI NHƯ THẬT VẬYCHƯƠNG 292: CÓ QUYỀN THAY HOÀNG THƯỢNG QUẢN GIÁO NGƯƠI!CHƯƠNG 293: THIỂN PHI LÀ TÌM CHẾT ĐI!CHƯƠNG 294: NGƯỜI TỚI, ĐI LẤY RƯỢU ĐỘC!CHƯƠNG 295: TA CÓ KIM BÀI MIỄN TỬ!CHƯƠNG 296: ĐỘNG THỦ KHÔNG PHẢI HẮN, MÀ LÀ ĐẾ VƯƠNGCHƯƠNG 297: KHÔNG ĐAU CHÚT NÀO, THẬTCHƯƠNG 298: TRẪM CÙNG ĐAU VỚI NÀNGCHƯƠNG 299: RẤT CÓ THỂ KHÔNG GÁNH NỔICHƯƠNG 300: CON CỦA CHÚNG TA NHẤT ĐỊNH SẼ THẬT TỐTCHƯƠNG 301: TÍNH KHÍ NAM NHÂN NÀY, THẬT CÀNG NGÀY CÀNG TỆCHƯƠNG 302: HẮN DỊU DÀNG, CHỈ CHO MỘT NGƯỜICHƯƠNG 303: NGOAN, CHỚ LỘN XỘNCHƯƠNG 304: TRẪM KHÔNG TIN NÀNG SAO?CHƯƠNG 305: CHUYỆN GÌ CŨNG KHÔNG QUAN TRỌNG BẲNG THIỂN THIỂNCHƯƠNG 306: XIN HỎI MẪU HẬU, CHỨNG CỚ Ở CHỖ NÀO?CHƯƠNG 307: HOÀNG THƯỢNG KHÔNG SỢ NGƯỜI TRONG THIÊN HẠ NHẠO BÁNG SAO?CHƯƠNG 308: NGƯƠI CÓ MẤY CÁI ĐẦUCHƯƠNG 309: NẾU THẬT LÀ VÌ TRẪMCHƯƠNG 310: LÀM SAO HOÀNG THƯỢNG BIẾT?CHƯƠNG 311: TRONG LÒNG BÀ VĨNH VIỄN ĐAUCHƯƠNG 312: ĐẾN BÂY GIỜ NÀNG VẪN KHÔNG RÕCHƯƠNG 313: DÁNG DẤP NAM NHÂN QUÁ YÊU NGHIỆTCHƯƠNG 314: NGƯƠI NÓI TỐT CHO TA?CHƯƠNG 315: TRẪM CŨNG CẢM THẤY KỲ QUÁICHƯƠNG 316: THÌ RA LÀ HOÀNG HUYNH CŨNG CÓ THỂ KHÔNG CÓ CHƯƠNG 317: NAM NHÂN NÀY THẬT LÀ XẤU......CHƯƠNG 318: CHỈ THỊ CỦA LÃO BÀ CHÍNH LÀ THÁNH CHỈ!CHƯƠNG 319: ĐÂY LÀ MUỐN MỜI TRẪM?CHƯƠNG 320: TIỂU YÊU TINH!CHƯƠNG 321: CÁI NGƯƠI HÔN QUÂN NÀY, VỀ SAU PHẢI ĐỐI XỬ VỚI YÊU PHI THẬT TỐTCHƯƠNG 322: ẢO TƯỞNGCHƯƠNG 323: TA THỐI LÀ BỊ NGƯƠI ĐỤNG!CHƯƠNG 324: CŨNG BỊ NGƯƠI XEM HẾT SẠCHCHƯƠNG 325: NƯƠNG NƯƠNG MUỐN XUỐNG TAY VỚI THIỂN PHI?CHƯƠNG 326: ĐÓ LÀ VINH HẠNH ĐẶC BIỆT ĐẾN NHƯỜNG NÀOCHƯƠNG 327: LỜI CỦA TRẪM NÓI NGƯƠI NGHE KHÔNG HIỂU SAO?CHƯƠNG 328: ĐÓ LÀ CHUYỆN CỦA NGƯƠI, KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN TRẪM!CHƯƠNG 329: GIỐNG NHƯ TRẪM KHI DỄ NÀNGCHƯƠNG 330: GIỐNG NHƯ TRẪM KHI DỄ NÀNGCHƯƠNG 331: THẬT RA THÌ DƯỚI MẮT CÓ MỘT CƠ HỘICHƯƠNG 332: NẾU NGƯỜI TRONG LÒNG NGƯƠI KHÔNG PHẢI HOÀNG THƯỢNGCHƯƠNG 334: TUYỂN TÚ NĂM NAY TRỰC TIẾP HỦY BỎCHƯƠNG 335: LÀM SAO LẠI NGHE KHIẾP NGƯỜI NHƯ VẬY…CHƯƠNG 336: TRƯỢNG PHU MƯỜI HAI TỐT CÙNG LẮM CŨNG CHỈ NHƯ THẾ NÀY THÔICHƯƠNG 337: TRẪM GIÚP NÀNG GIẢI QUYẾT PHIỀN TOÁI!CHƯƠNG 338: NHIỀU NGƯỜI NHÌN NHƯ VẬY, KHÔNG SỢ DỌA NGƯỜI ÀCHƯƠNG 339: NGƯƠI CÓ Ý TỨ GÌ?CHƯƠNG 340: ĐỂ Ý NGƯỜI KHÁC LÀM CÁI GÌ?CHƯƠNG 341: CÁCH LÚC MỘNG ĐẸP BỂ TAN TÀNH CŨNG KHÔNG XACHƯƠNG 342: RÕ RÀNG CHÍNH LÀ MUỐN QUYẾN RŨ NGƯỜICHƯƠNG 343: CHỌC TỨC TIỂU BẢO BỐI CHÚNG TA THÌ LÀM THẾ NÀO?CHƯƠNG 344: THẾ NHƯNG KHÔNG CÓ MỘT NGƯỜI NÀO CÓ THỂ ĐI VÀO HẬU CUNG?CHƯƠNG 345: NÓI SAI CÂU NÓI ĐẦU TIÊN LÀ MUỐN ĐẦU NGƯỜI RỚTCHƯƠNG 346: CHUYỆN LẠI CHỦ ĐỘNG TÌM TỚI CỬACHƯƠNG 347: NGƯỜI NÀO PHÁI NGƯƠI TỚI?CHƯƠNG 348: TRẪM KHÔNG MUỐN NHÌN THẤY NGƯƠICHƯƠNG 349: THIỂN THIỂN, CHỚ GIẢ BỘ NGU VỚI TRẪMCHƯƠNG 350: THÌ RA CHÂN TƯỚNG THẬT TÀN NHẪNCHƯƠNG 351: NẾU NHƯ NGƯƠI KHÔNG XA KHÔNG RỜI, TA LIỀN SỐNG CHẾT GẮN BÓCHƯƠNG 352: CÓ LẼ ĐÂY CHÍNH LÀ Ý TRỜICHƯƠNG 353: CHUYỆN CŨNG KHÔNG ĐƠN GIẢN NHƯ VẬYCHƯƠNG 354: NẾU CÓ THỂ THÀNH MỘT ĐOẠN GIAI THOẠICHƯƠNG 355: KHÔNG CẦN COI TRẪM LÀ NGƯỜI NGUCHƯƠNG 356: TRẪM ĐỂ CHO NGƯƠI ĐI LÊN!CHƯƠNG 357: KHÔNG PHẢI LÀ TIỂU HOÀNG TẨU Ở BÊN TRONG CHỨ?